Sunday, July 9, 2023

TỪ ĐỈNH CAO QUÊ HƯƠNG




Tất cả đều thiếu thốn. Phải mò đi ký sổ đại đội rồi đến tháng xem như hết tiền. Họ nói chẳng ngoa "Tiền Lính là Tính Liền"

hình ảnh sưu tầm: Quân Bắc Việt đang tiến chiêm Chốt Động Ông Do (Qt) 1972 lúc này người viết chưa ra đơn vị

Mời anh mời chị, mùa xuân lên đây thăm tôi
Nơi đây xa xôi khuất nẻo thưa người
Núi rừng mịt mù sương...
Mời em một lần rời xa
Nơi đang yên vui
Lên đây thăm lính ở trên rừng
Để cùng ngọt bùi sớt chia...

(Thư Xuân Trên Rừng Cao/ Trịnh Lâm Ngân)


***
 Mười ngày mới có một chuyến xe GMC tiếp tế phải tới đỉnh Ông Do, nơi BCH Tiểu Đoàn 105 đóng, nhận hàng do chiếc xe không thể bò tới chốt của từng đại đội được. 

Tuy nhiên hàng "ký sổ" thì chúng tôi có thể từ chốt trung đội, men theo vài triền đồi tranh hướng tới chốt của đại đội. Chúng tôi chọn cách đi tắt như thế để an toàn cho mình.  Chốt đại đội tức là nơi Ban Chỉ Huy đại đội đóng. Chúng tôi tới, chỉ vài người nên Đại Úy Lê Kim Chung chẳng phàn nàn do còn yên không có tiếng súng. Tới đại đội, không khí sao vui hơn; chuyện dễ hiểu do đây là nơi chỉ huy trực tiếp của tôi.
 Chúng tôi sẽ mua thiếu nghĩa là "ký sổ" những thứ chúng tôi cần, tháng tới lương từ hậu cứ mang lên sẽ thanh toán.  Nào kẹo đậu phụng nào sữa Ông Thọ thêm bịch bột gạo lứt Bích Chi, thuốc hút capstan, ruby queen (ruby đỏ), ruby quân tiếp vụ, tệ lắm là  bastos. Tôi chẳng quên chai dầu nhị thiên đường gió núi lạnh lẽo... hầm bà lằng đủ thứ. Một lần đi một lần nguy hiểm, vượt rừng tranh tới được chốt này.

***  

Trời sắp đón xuân 1975 hay cái tết đầu tiên tôi đón xuân trên miệt núi. Trên cao nhìn về đồng bằng là cả một mãng mù sương. Những ngày quang đãng, hướng mắt về Diên Sanh tôi thấy rõ những viền cát trắng. Những lúc trời thật trong tôi còn nhìn thấy mép đại dương xanh ngọc bích.

Ban ngày chúng tôi có thú vui là đánh bài xẹp. Bài xẹp gần giống bài tứ sắc. Đó là cái thú tiêu khiển cho đời lính đóng chốt ở đây. Radio nghe riết cũng hết pin mà hết pin thì khó lòng mua được ngoại trừ dùng lại những cục pin cũ của máy PRC 25 tức là máy truyền tin của trung đội tôi.


BẠN VỚI BAO THUỐC CAPSTAN
Vào những năm này sao lính phần nhiều ghiền thuốc hút Capstan đến thế. Hút xong bao thuốc đọc ngược rồi lại đọc xuôi, tất cả dân hút đều thuộc và đồng ý những chữ đầu của bao CAPSTAN là:

-Cho Anh Phát Súng Tim Anh Nát? ...CAPSTAN
    ĐỌC NGƯỢC LẠI LÀ
-Nhưng Anh Tin Số Phận Anh Còn! ...NATSPAC

  Dù có nhiều câu khác nhưng hai câu trên là hai câu phổ thông nhất mà người lính bộ binh nào vào cái thời ghiền Capstan đều chịu. Điếu thuốc khói vàng cả hai đầu ngón tay, nhưng không có không được? Capstan là lúc còn có tiền, nếu túng quá thì Basto xanh hay tệ hơn nữa là Basto đỏ cũng còn để phì phà cho đỡ cơn ghiền.

            không  ảnh QT trước 1972

   
Nước uống thì chúng tôi phải vác ống đạn bò xuống chân núi để múc nước khe. Đoạn đường nguy hiểm và hồi hộp làm sao? Không phải chúng tôi sợ cọp hay ngại beo mà là sợ bị đối phương phục kích? Nhưng không có nước thì xem như ngồi trên chóp núi mà chịu 'chết khát' thôi. Nhược điểm của đóng quân trên đỉnh cao là thế. Chúng tôi biết làm sao hơn cái chiến thuật vào thời đó có cái tên là “CHỐT và KIỀNG” một danh từ trong quân trường những người sĩ quan sau này đều được học.

Đủ thứ nghi ngại cho căn bệnh sốt tại miền núi Động Ông Do vào thời gian đó. Theo tôi nghĩ, có thể do thuốc khai quang, có thể do muỗi? Do nguyên nhân nào không quan trọng. Chuyện đáng lo là quân số quá thiếu, tiếp vận thì eo hẹp làm sao.

Chuyện lính là vậy, dù sao chăng nữa còn “cái mạng” để hàng ngày được ngắm trời mây sông núi là may mắn lắm rồi.


TIỂU KHU QT ĐÓNG TẠI CỒN CÁT HẢI LĂNG  1973


LẶNG NGẮM  QUÊ  HƯƠNG 

Lúc bình an, thư thả tôi đứng một mình trên đỉnh cao, im lặng  ngắm phía dưới chân núi. Có một con sông nhỏ. Đó là một khám phá lý thú cho riêng tôi khi dò trong bản đồ vùng tôi đóng quân tôi tìm ra tên của con sông đó- Sông Nhùng. Ngày xưa tôi quen miệng gọi là "Nhồng'. Cầu Nhồng là tên tôi không bao giờ quên. Ngày còn nhỏ- những năm lớp nhì- lớp nhất- tôi hay vào Diên Sanh. Những năm đó, xe hàng từ Quảng Trị vô phải chạy qua Cầu Nhồng. Con đường Quốc Lộ 1 vào Diên Sanh, qua Hải Thượng tức là con đường cũ. Xe qua Cầu Nhồng rồi mới đến Cồn Dê trước khi đến Diên Sanh tức là Xã Hải Thọ.

Huyển thoại về Cầu Nhồng, thời nhỏ tôi chưa quên. Người ta kể rằng: thời Pháp qua Cầu Nhồng hay có ma. Có khi ma nó xui cho tài xế thấy cả "hai cầu Nhồng" trước mắt và lái tòm xuống sông? Đó là chuyện thời xưa khi còn Pháp, tôi chưa ra đời. Rồi thập niên 1964-65 khi ba tôi làm tại Chi CA Hải Lăng người hay lái xe vào Cầu Nhồng, đi bộ lên một đoạn ném lựu đạn bắt cá. Có hôm bắt được con cá tràu khoanh lại to gần bằng cái bánh xe hơi?

Hôm nay Cầu Nhồng chắc đã vào quên lãng khi Quốc Lộ 1 đổi hướng từ Ngã Ba Long Hưng qua Cầu Dài vào tuốt Mỹ Chánh. Khi viết những dòng này, tôi không biết chiếc cầu đó còn không? Có điều tôi chắc chắn Diên Sanh trở thành "Thị Trấn Đìu Hìu". do Quốc Lộ không còn đi qua nó nữa.

Tôi thú vị với hai chữ Sông Nhùng để ngày ngày ngắm nó uốn éo lượn lờ dưới chân núi. Tiếng là sông nhưng chỉ là con suối dài, nước chảy còn mạnh qua nhiều nơi tung nước trắng xoá. Sông và thảm rừng dưới xa là cả một bức tranh thuỷ mạc.

Đời lính và quê hương đôi lúc tình cảm phát sinh là những lúc lặng ngắm non sông như thế. Trước khi đổi quân lên núi, tôi từng đóng quân mạn biển. Khi tai nghe sóng trùng dương và mắt ngắm biển trời bao la bát ngát, tôi mợt chợt nghiệm ra tình yêu nước dâng trào trong cơn gió lộng. Lên đây, vùng cao: một lần nữa khi đứng trên đỉnh cao ngắm xuống một con sông đang lượn lờ uốn khúc, tôi mới nhận ra quê hương sao đẹp quá! HỒN THIÊNG SÔNG NÚI ngàn đời mãi xanh.

..So với tuyến Barbara vùng núi Mỹ Chánh và Phong Điền ngó lên tuyến Động Ông Đô là tuyến núi ngoài cùng. Chốt trung đội 2 của tôi lại là ngoài cùng của tiểu đoàn 105 do đó xem như tôi là 'đứa ngoài cùng biên giới'? Cái mõm chốt của chúng tôi ngó lên Động Tiên cao chớm chở. Động Tiên thuộc về "bên kia" nên rậm rạp hoàn toàn. Họ không bao giờ biết "đóng chốt" là gì ngoài cái việc ẩn nấp và bụi rậm làm nhà hay khe suối, vực sâu làm đường di chuyển...


Từ chốt này tôi lại nhìn về được hướng Trấm có khúc sông hình chữ U của dòng Thạch Hãn. Con sông uốn mình ở đây và đi tiếp về Cầu Ga. Từ độ cao này nếu cố gắng, tôi còn nhìn thấy hình dáng cái cầu Ga đen sì gãy đổ xuống sông từ năm 1972.

Ở vị trí mới này tôi chẳng còn nhìn về được hướng Hải Lăng nữa. Tôi chẳng còn nhìn xuống được khởi đầu của Sông Nhùng đang uốn lượn dưới kia.

Nơi chốt mới đối đầu với Động Tiên tôi chỉ thấy được mạn An Đôn Tích Tường và cái cầu đen sì gãy đổ xuống dòng sông. Con sông mang tên Thạch Hãn sẽ âm thầm chảy qua chiếc cầu gục ngã đó, rồi men theo những đống gạch vụn cùng lau lách đìu hiu. Một thành phố mà hơn ba năm trước còn lao xao tiếng guốc tới trường. Những toán học trò còn vô tư cắp vở đi học, trong đầu chỉ là những hoài bão ước mơ ngây thơ trong trắng...

Còn lắm điều tưởng nhớ về đống tro tàn của một thành phố thân yêu mà ba năm trước nó còn nguyên vẹn. Rồi tất cả đều phải lìa xa? Còn lại gì? họa chăng là tiếng gió hú đêm trường như thanh âm của những oan hồn kêu khóc.  Rồi từ một đỉnh cao quê hương ngày tôi trở lại, hướng về đống gạch đá đổ nát đó, người lính càng nghĩ, càng ngắm, rồi trầm ngâm ngổn ngang bao cảm xúc trong đầu? Tất cả chỉ là vị đắng, đến bởi bao nỗi tiếc nuối, oán hận khôn nguôi và cũng là lạnh giá như nòng súng bên người.
                                                 
Có thể lớp con cháu sau này sẽ ngạc nhiên khi tôi chỉ nhắc chuyện chiếc cầu đã gãy cùng một thành phố lịch sử từng là một đống hoang tàn từ độ 1972. Một ngày hè, có những người dân khốn khổ phải lìa xa quê hương bản quán trong nước mắt bi thương, khổ hận của một đoạn đường tràn đầy máu lệ. Nếu mai kia nếu có ai thương về Quảng Trị xin hãy cùng nhau thắp lên một nén hương lòng.

 Quảng Trị ơi ngày đó xa rồi ./.


Đinh Hoa Lư
edition 16/4/2022 
San Jose USA

Saturday, July 8, 2023

NHỮNG CĂN BỆNH TÂM LÝ CỦA NGƯỜI MÌNH KHI RA NƯỚC NGOÀI BAO LÂU NAY


PHIẾM BÀN HAI LÚA USA: SỰ THẬT CỘNG ĐỒNG NGƯỜI VN TỴ NẠN CS TẠI HẢI NGOẠI

CĂN BỆNH 'TỰ KIÊU VỀ QUÁ KHỨ' và 'LỪA GẠT TƯƠNG LAI' TẠI HẢI NGOẠI


Nếu bạn luôn nói thật, bạn khỏi cần phải ghi nhớ những gì bạn vừa nói ra.

 Mark Twain 

***

 BỆNH 'TỰ KIÊU VỀ  QUÁ KHỨ' LÀ GÌ?

Thưa bạn đọc

    Quá khứ bao giờ cũng đẹp, xưa nay phần lớn người đời đều nghĩ vậy. Do không ai tìm lại được quá khứ nên quá khứ càng quí. Nói vậy, có những quá khứ xấu xa thì người đời cố quên hay nhắc lại để làm gương cho hậu thế.

  Người viết xin bàn về mặt đẹp của dĩ vãng. Dĩ vãng càng đẹp cho  ai sống xa quê huơng. Từ hoàn cảnh ly huơng người ta tìm đến nhau, bao hàn huyên tâm sự hay ôn lại quá khứ .

   Thời gian dần qua, số lần hội ngộ trở nên 'lạm phát', tình đồng huơng, đồng đội …phai dần, rồi tình cảm bớt nồng ấm và những sự kiện nảy sinh.

'Sinh sự, sự sinh' khi đã nhạt phai thì tự ái cá nhân bùng phát mạnh thế là cộng đồng chia đôi, chia ba, hội đoàn manh mún. Chia tay đã đành, ngó mặt nhau chắc 'hiếm'?

    Không chia được thì người ta tìm cớ để chia. Trong những cái 'nguyên cớ' có căn bệnh 'tự kiêu về quá khứ' chỉ muốn binh chủng mình, sắc áo mình là 'hiển hách nhất'? 

-Cùng chung lý tưởng, cùng "màu cờ sắc áo" tuy nay chẳng ai còn gì, nhưng  hội ngộ lâu ngày 'sinh sự'. 

Thế là …CHIA!

  

Trước tiên từng hội đoàn theo kiểu binh chủng. Binh chủng gặp nhau hoài 'cũng chán' lại chia ra kiểu 'trường MẸ' là trường nào? Trong một ngành lại mọc thêm cái hội nhỏ hơn là SVSQ cho nó 'hách':


-'Mấy cha' kia, tuy cùng ngành nhưng đâu phải là SVSQ ? v v


  -Cách nhau bốn thập niên là tình Dân Tộc VN lâu ngày 'phát ngán' chia ra “Đồng Hương” các tỉnh. Đồng hương cùng tỉnh gặp nhau coi bộ đông đúc lâu ngày cũng 'chán' thế là chia hai.  Hay chung vai gánh vác nhiều tầng lớp người  nào 'vai u thịt bắp' nào 'bình dân học vụ'làm mai một đi cái danh 'trí thức' của mình đi? Đâu được!

Thế là “Bye bye”… đâu bằng tụ hội theo danh xưng mấy ngôi trường nổi tiếng của mình năm xưa? 


   Cái bệnh  CHIA ĐÔI, CHIA BA... coi thế mà càng ngày càng trầm trọng. Đâu riêng gì California, các tiểu bang xa như Texas hay xa hơn nữa bên Canada bên trời Úc trời Âu cũng thế. Xa quê huơng, từ chung một DÂN TỘC đã chia thành TỈNH. Từ TỈNH lại chia thành trường …Mà đã hội ngộ theo trường thì chẳng bao giờ tới với các chú bác ông bà vì họ đâu được đi học các trường 'danh giá' như họ. Thế là thói 'hợm hĩnh , tự kiêu' về quá khứ được dịp 'phát triển' , tính khiêm cung bị tiêu ma không biết khi nào?

Chúng ta hãy nhớ


NHỚ VỀ QUÁ KHỨ KIÊU HÙNG LÀ NHỚ VỀ NHIỆM VỤ CHƯA THÀNH. NỖI NIỀM TRĂN TRỞ VỚI TỔ QUỐC VỚI ĐỒNG BÀO. NHỚ VỀ QUÁ KHỨ LÀ NHỚ VÀ MẶC NIỆM CHỨ KHÔNG PHẢI 'CÂN ĐAI ÁO MÃO' NĂM XƯA

Có những buổi lễ tưởng niệm người viết quả thật rất khó thông cảm hay thông hiểu khi thấy có những cá nhân mang luôn 'cấp bậc' ngày xưa của mình? Điều này quả khó coi và sai hoàn toàn. Phải chăng qua đây, những cá nhân này đang mắc chứng HOANG TƯỞNG hay VĨ CUỒNG 


* "TỰ KIÊU   về quá khứ' trong 'tiếm danh' ? 
Nhà binh khi sang xứ người, lạ quá sao có số người' tự phong'  lên một cấp?  dù thời đó đang khi "dự tranh, chạy điểm" cũng tự động nâng lên một cấp? Trong hình treo phòng khách, có người lại vẽ thêm 'lon' vào ve áo cho nó 'hách'?  Sau này H.O qua đông, thì họ từ từ 'tự giác' dấu đi do sợ bị  'lật tẩy'.  Lạ quá, mỗi lần gặp nhau lại cứ thản nhiên kêu cả cấp bậc chức vụ người nghe cứ tưởng như đang “SỐNG LẠI QUÁ KHỨ” không biết lúc nào?

-Dạ thưa Đại tá…thưa thiếu tướng v v

cái này không được chút nào. Nước chúng ta mất rồi, chế độ chúng ta sụp đổ rồi sao lại có cách xưng hô như thế?

Rồi mấy ông cựu tá cựu tướng cũng ‘im lìm’ luôn do họ nghe cũng ‘khoai khoái’ chút nào mặc dù đó là điều tối kỵ cho một quân nhân có lòng Tự Trọng. 

Giờ nói qua chuyện đi học tại xứ người...

Phất phơ một năm, ghi danh cho có cũng 'vỗ ngực' cho mình là dân 'đại học', không phải là sinh viên học sinh cũng xưng “Học Đại” thế mới kỳ?

THÓI "ÁO THỤNG VÁI NHAU" 

Lớp người đã qua được xứ người nhưng lại mãi sống trong hoang tưởng. Họ ngồi trước Computer tưởng tượng thế giới thu nhỏ vào trong bàn phím hay vận nước đang nằm trong trí tưởng tượng của họ. Chứng hoang tưởng này cũng lừa được một số người dù họ vẫn có bề dày tuổi tác và kinh nghiệm chiến tranh đau khổ tù đày...

Hoang tưởng và hám danh vẫn lấn át lý trí cùng hoàn cảnh thực tế cho họ. Chức này vị trí nọ, bộ này ngành kia ngập ngụa trong các nhà hàng cho họ 'hốt tiền'. Thói 'áo thụng vái nhau' từ đây cứ sinh sôi nảy nở cho mấy cụ còn mơ mơ màng màng không biết mình ngang đâu và tình hình thực tại ngang đâu? 

Mơ màng như thế thì chỉ làm giới trẻ hay dư luận đồng bào đồng hương càng lúc càng ngao ngán. May thay không ai chạy thoát được với thời gian. Lớp già hoang tưởng này 'áo thụng vái nhau' dựng nhiều vở kịch như trong tuồng hội chỉ một thời gian thôi. Họ từ từ giã biệt cõi trần mang theo trong người bao nỗi hận thiên thu do 'bệnh hoang tưởng' mà họ tự tạo lấy.

THÓI XA RỜI BÀ CON, TÁCH RIÊNG TRONG ‘ỐC ĐẢO TRÍ THỨC DỔM’
Ngày xưa nước ta là thuộc địa Pháp, nền văn hóa là văn hóa thuộc địa, sau này phôi thai trong thời Cộng Hòa không được bao năm. Cơ may hiện tại đang ở trong một xã hội văn minh, khách quan là phải hơn xưa. Nhưng vẫn cố chấp cho xưa là "nhất' không chịu mở mang tầm nhìn, đó là hội chứng 'thủ cựu'. Nay lại tách rời chú bác đồng huơng. không còn đi chung với bà con làng nước sợ 'ngang bằng đẳng cấp' ? chối bỏ hiện tại cũng là nguyên nhân của bao đụng chạm hay là tự cao không đáng.

*Chối bỏ quê quán nguồn gốc 

    Nay xin bàn thêm chuyện trớ trêu do lại có người chối bỏ gốc tích quê quán do sợ mang tiếng hay biết mình xuất thân từ 'quê nghèo , thô lậu' . Trong máu họ vẫn còn chất "quê miềng ' nhưng đi đâu cũng chối không dám nhìn, lâu ngày người qua đông cũng bị phanh phui ...'té ra là người... 'quê miềng ' hỉ ?
   Đó là chuyện một đôi người thôi. Nhưng mỉa mai thay có luôn cả "làng" người ta biết hết gồm cả mấy họ xuất xứ từ đâu, người ta còn nhớ là họ nào tại QT, di dân vào tỉnh khác, xa xăm gì cho cam? Sao không tìm ra nguồn gốc tự 'vỗ ngực' mà xưng danh chúng tôi là gốc QT! "Cây có gốc, suối có nguồn"? Nói giọng thì đặc 'quê miềng ' nhưng lạ thay!  họ không bao giờ 'nhìn nhận' quay về với đồng huơng, lại xin xỏ, tốn kém, bám đuôi theo  HỘI NGƯỜI ta? Thế mà lạ, người ta chẳng ai chào hỏi do tiếng nói 'đặc sệt', dễ gì người ta xem mình là đồng quê đồng gốc được? Mình có chối bỏ, cũng không gột bỏ được sự thật:
 "Quê miềng" có trong huyết quản, luân lưu trong người, chất giọng, mãi hoài là những sự thật không thể nào chối bỏ hay rứt ra cho đặng?

THÓI 'BƯƠI MÓC' NÓI XẤU NHAU 

Đồng hương càng đông càng có nhiều dịp tụ hội. Hội ngộ cộng đồng, đình đám lễ hội, gia đình thân hữu, sinh hoạt tôn giáo có dịp cho bà con gần nhau. Qua xứ người thói xưa bơi móc đời tư đặt điều lại phát sinh mạnh thêm. Hội họp gặp nhau, hay quán cà phê rảnh rỗi lại bắt đầu nói chuyện người khác. Trong chính trị có khi lại mạnh thêm cái bệnh 'chụp mũ' một thứ bệnh gây đau khổ oan trái cho bạn hữu đồng hương nhưng chẳng mấy ai bỏ bớt? Ai không đồng ý hay nói không a dua với mình thì chụp ngay cho "cái nón cối" thật to gây hoang mang đau khổ cho người đối lập. Ngay cả chốn thiền môn sư thầy cảnh báo đạo hữu tăng chúng chớ nên thế nhưng chẳng ai bỏ bớt mới lạ kỳ, chứng này càng lúc càng nặng? Chấp tay niệm phật nhưng cái tâm chẳng tu?  Nơi thiền viện đâu phải chốn 'tụm năm tụm ba'? Dư luận tạo thế lực, ngay đi chùa để hướng tâm với Phật thế nhưng vẫn 'phân biệt chùa thầy?' chỉ cần ủng hộ hay không là thầy ' sẽ NO hay ĐÓI'!'


CỘNG ĐỒNG CHIA ĐÔI CHIA BA MANH MÚN-CUỐI CÙNG ĐỒNG HƯƠNG VN ĐỀU THIỆT THÒI

Từ sự cạnh tranh hay hơn thua nhau về vai vế hay chức sắc hay tranh luận phải trái hơn thua trong cộng đồng đưa đến sự chia rẽ càng lúc càng trầm trọng. 

Người Việt hải ngoại càng lúc càng đông đáng lý phải có tiếng nói hay vị trí quan trọng trong chính trường Mỹ hay các nước khác có người VN đông. Hậu quả chia rẽ lại đi đến một hậu quả thiệt thòi to lớn về chính trường là "MẤT PHIẾU"?! 

Thế là các vị trí đại diện tại thành phố, quận, khu  và ngay cả quốc hội tiểu bang và liên bang càng vắng tên nghị viên hay các chức vụ khác dần dần? 

Đây là một kết quả tiêu cực quan trọng nhất cho người VN hải ngoại nhất là cho cộng đồng Tỵ Nạn CS tại Mỹ?

Cái đáng buồn sau những trận 'bão' tranh đua giành giật và các vị trí nói trên mất vào tay người khác sắc dân khác trong lúc lá phiếu người VN lại đông hơn họ mới là điều oan trái?

Nhưng rồi chuyện đáng buồn rằng: chẳng thấy mấy "Ông Bà" nào dám can đảm nhìn ra lỗi lầm này với đồng bào cả?


 THÓI 'LỪA GẠT TƯƠNG LAI' LÀ GÌ?

Đó là chuyện 'tự cao về quá khứ ', chuyện 'qua mặt tương lai' có hay không? Có đấy thưa quý bạn đọc. 

Thủ thuật này thế nào? Dễ lắm , 'mập mờ chữ nghĩa' để bà con hiểu lầm. Hiểu lầm này làm tăng thêm uy danh cho mình. Thí dụ có kẻ tự nguyện  'xách cặp' cho một vị dân biểu nào đó, dĩ nhiên khi tự nguyện thì khỏi trả lương ai mà không chấp nhận, cố tình cho thiên hạ lầm mình đã leo lên 'nấc thang chính trị'ở xứ người ? Hào quang phải tự mình tỏa sáng chứ không nên 'nương nhờ ánh sáng' người khác để tỏa sáng cho mình. Khi ta đứng cạnh một tổng thống, một dân biểu nhưng không hẳn ta ngang hàng với tổng thống hay dân biểu. Đó là cái thói thấy kẻ sang bắt quàng làm họ” đó mà.  Mấy chục năm tới nước văn minh cũng còn người mang tính này trong máu?.

   Nói đến sự 'mập mờ chữ nghĩa'  trong bán buôn lươn lẹo, thấy nước người ta phát triển tế bào gốc cũng mượn uy tiếng 'STEM CELL' bỏ vào tên thuốc, sau khi sửa vài chữ cái cho thiên hạ lầm để mua 'ào ào'; hoăc giả quảng cáo giải thích căn bệnh nguồn bệnh rất hay cứ bê ngay bài vở người ta vào mà quảng cáo, nhưng thuốc bên trong 'bột sắn bột mì' ai biết được? Cái thủ thuật mấy vị này bán rất cao gía vừa mau giàu vừa người mình dễ tin thuốc "tiên' vì một lọ từ 45 tới 60 thậm chí tới non cả 100 đô la ai mà ngờ chất liệu bên trong dù có tốt cũng không giá trị tương đồng?

   Ngang đây phải bàn thêm thói 'lươn lẹo ' chữ nghĩa; ngày xưa người mình rất khiêm cung, đông y sĩ thì họ xưng là đông y sĩ.  Hiện nay hải ngoại ai cũng Bác Sĩ hết trơn' ? tất cả lọ thuốc đông y đều là  bác sĩ ? Tên này ngày xưa không thấy trong nhản thuốc đông y bao giờ cả ? không biết hai chữ cái mập mờ BS –doctorate  degree- ở trường đại học y khoa nào tại hải ngoại ?

 Giờ người viết xin bàn thêm thói 'cáo mượn oai hùm' , mập mờ chữ nghĩa ở đây , lấy thí dụ câu này 'đang công tác tại đại học X" chà bà con mình tại quê nhà mừng rơn ; Ông Hai cho 'chút mắm':

-Thằng Mít bữa nay làm tại đại học X rồi'

Thế là Bà Hai thêm 'chút muối' :

-Thằng Mít dạy tại đại học X bên Mĩ rồi

Tiếng lành đồn xa, té ra Cu Mít chỉ làm lao công tại đó!

Ởm ờ chữ nghĩa cần phải nói đó cái mánh cố ý nói không cụ thể, 'hơi thiếu một xíu', ví dụ đi dạy 'bình dân' - tờ i ti - cho con nít bên này biết thêm chút tiếng 'mẹ đẻ' (VN) khi con em VN cao ngồng, mắt đen mũi tẹt mà một chữ VN cắn đôi không biết thì 'ốt dôột' (hổ thẹn) với bà con bên này!  
Thế là người ta 'phết' vào “công tác ‘giảng dạy’ tại Hoa Kỳ' ? Ông Hai bên nhà lần nữa 'lỗ mũi phồng to như trái cà chua' :

   -Má mầy nghe chưa? Con Năm Ruốc bữa nay dạy học bên Mỹ rồi!

Bà Hai lần nữa phóng đại với hàng xóm:

-Con Năm Ruốc bữa nay nó dạy đại học ở bển rồi dì Tư à!


Cố tình bỏ bớt vài từ hay thêm vài từ để 'đánh lừa' người đọc dĩ nhiên mục đích là tôn vinh mình lên nhiều CẤP' .
ví dụ: Community College là Đại Học Cộng Đồng dành cho nhiều cấp độ học. Bằng cấp (degree) mãn khóa chỉ hai bậc AS (Asociate Science) hay AA (Asociate of Art) tức là bằng Cao Đẳng (cao hơn trung học nhưng dưới cử nhân BA, BS).  Dùng mập mờ bỏ đi hai chữ Cộng Đồng còn lại Đại Học X hay Đại Học Y nào đó thì người đọc có thể lầm là University tức là đại học chính thức?

   Sơ lược vài căn bệnh kể ra trên,  quan trọng nhất là căn bệnh 'chia rẽ';  thứ đến là háo danh hay 'mượn danh', 'mập mờ chữ nghĩa' 'đánh lận con đen' ...là những thứ sau này lại nương vào hệ thống truyền thông hải ngoại nên 'lây lan' khá mạnh.

  Mới đọc có thể để thẳng thắn nhìn ra những sự thật chua chát thay cho nhiều lời giả dối lấp che. Dù sao chăng nữa, chúng ta suy lại đây là chuyện đáng bàn. Sau hơn bốn mươi năm ly huơng, chúng ta đang được hào quang của những thành công nơi xứ người che mất  căn bệnh "tự kiêu về quá khứ' hay chứng 'lừa gạt tương lai', những thứ chúng ta nên phanh phui và dẹp bỏ./.


HAI LÚA USA  

Friday, July 7, 2023

QUÂN SỰ- HÀNG KHÔNG MẪU HẠM CỦA BẮC KINH KHÓ SỐNG SÓT VỚI SỨC MẠNH KHÔNG HẢI LỰC HOA KỲ




HKMH Ronald Reagan CỦA MỸ đang tập NGHIÊNG trên biển (2020)

hiện tại Hoa Kỳ có 11 HKMH chạy bằng năng lượng Hạt Nhân đang hoạt động
  1. The USS Gerald R. Ford
  2. The USS Nimitz
  3. The USS Dwight D. Eisenhower
  4. The USS Carl Vinson
  5. The USS Theodore Roosevelt
  6. The USS Abraham Lincoln
  7. The USS George Washington
  8. The USS John C. Stennis
  9. The USS Harry S. Truman
  10. The USS Ronald Reagan
  11. The USS George H.W. Bush

NẾU CUỘC CHIẾN XẢY RA TRUNG CỘNG KHÓ THẮNG ĐƯỢC SỨC MẠNH KHÔNG HẢI LỰC HOA KỲ


Chào bạn đọc

Nền tảng quân sự Trung Cộng đã có thêm Hàng Không Mẫu Hạm (HKMH) từ chiếc Liêu Ninh nay thêm 2 chiếc mới Sơn ĐôngPhúc Kiến liệu chúng có thể sống sót khi đối đầu với sức mạnh quân sự Hoa Kỳ nếu chiến tranh Hoa / Mỹ chính thức xảy ra hay không?                           

                 chiếc HKMH thứ 3 mới nhất của Bắc Kinh mang tên Phúc Kiến

Tuy bao lâu nay Bắc Kinh  có nhiều hành động hung hãn như cho phi cơ nghênh cản (intercept) hay cho tàu chiến chận đầu chiến hạm Hoa Kỳ, thật ra có nhiều nghiên cứu gần nhất chỉ ra rằng HKMH Trung Cộng rất dễ dàng làm “mồi ngon” cho sức mạnh Không Hải Lực Mỹ. Nếu cuộc chiến hai nước chính thức xảy ra nhất là đụng độ dễ xảy ra nhất tại vùng Biển Đông hiện nay.

  Có nhiều lý do chính yếu để các chuyên gia quân sự Mỹ và quốc tế khơi ra cho chúng ta hiểu rằng...


  SỰ THẬT BẮC KINH ĐANG ÂM THẦM LO SỢ  SỨC MẠNH QUÂN SỰ HOA KỲ GỒM NHỮNG ĐIỀU SAU

LÝ DO THỨ 1:  VŨ KHÍ CHIẾN THUẬT từ KHU TRỤC HẠM TỐI TÂN NHẤT THẾ GIỚI ZUMWALT CỦA HOA KỲ

 khu trục tàng hình Zumwatt DDG 1000 vói những vũ khí bí mật và đường đi bí mật sẽ là 'sát thủ' cho các hoả tiển diệt hạm Trung Cộng. Chúng ta cũng nên biết thêm DDG 1000 Zumwatt Class-   tàu khu trục tàng hình tối tân nhất hiệ n nay của Mỹ trị giá 7 tỷ USD mỗi chiếc với mục đích đối đầu với Hải quân Trung Cộng

Có khu trục hạm tối tân tàng hình ra đời tăng thêm sức mạnh hải quân Mỹ. Các Lớp ZUMWALT là sự đe dọa hàng đầu cho hải quân Bắc Kinh.

 Thật vậy nói về SỨC MẠNH VŨ KHÍ  của KHU TRỤC HẠM ZUMWALT nổi bật là trang bị của HỎA TIỄN TỐI SIÊU ÂM  (hypersonic misiles) hoàn thiện liên tục cho đến 2025 song song với sự trang bị VŨ KHÍ TIA LASER đã trở thành hiện thực để tiêu diệt các HKMH Trung Cộng trong các năm tới đây.

USS ZUMWALT, MONSOOR, JOHNSON là 3 khu trục hạm thuộc dạng tàng hình nói trên

USS Monsoor 1001
USS Lyndon Johnson 1002

LÝ DO THỨ 2:   SỨC MẠNH KHÔNG QUÂN HOA KỲ ĐƯỢC VƯƠN CÁNH KHI CÓ LỰC LƯỢNG HKMH VÀ TÀU HÀNG KHÔNG ĐỔ BỘ

3 ĐIỀU RẤT ĐẶC BIỆT chúng ta nên điểm qua khi nói về SỨC MẠNH KHÔNG QUÂN gần nhất và đặc biệt nhất hiện tại cho giới nghiên cứu quân sự thế giới chú mục đến các vũ khí chiến thuật hiện đại nhất của Hải Quân Mỹ sẵn sàng đánh sụm KHMH Bắc Kinh bao gồm

một tàu đổ bộ hàng không /Landing Platform Dock 

                                     USS SOMERSET LPD 25
                                                LPD 22 USS SAN DIEGO


*CÁC TÀU ĐỔ BỘ HÀNG KHÔNG (amphibious assault ships)- hay LPDs (viết tắt từ Landing Platform Docks) tạm dịch là Tàu Hàng không Đổ Bộ của Hải Quân Mỹ

Khác với Hàng Không Mẫu Hạm, nhóm tàu này vừa có công dụng chuyển quân đổ bộ tấn công, vừa chở thêm phi cơ trực thăng trên bong

 (amphibious assault ships) còn gọi Landing Platform Docks (LPD) là những lớp tàu không hoàn toàn giống HKMH do nó có mục đích là MANG QUÂN ĐỔ BỘ vừa có khả năng CHỨA  PHI CƠ THẾ HỆ 5 như F 35C và sau này còn mang 13 cho đến 15 F-35B SẴN SÀNG TIÊU DIỆT SỨC ĐỀ KHÁNG BẢO VỆ KHMH BẮC KINH. 

·       HIỆN TẠI HOA KỲ CÓ 11 chiếc  LPD NHƯ SAU

·       USS San Antonio (LPD 17)   NGÀY HOẠT ĐỘNG ....5/13/2005

·       USS New Orleans (LPD 18) ... 12/22/2006

·       USS Mesa Verde (LPD 19) ...   9/28/2007

·       USS Green Bay (LPD 20)...8/29/2008

·       USS New York (LPD 21)......8/21/2009

·       USS San Diego (LPD 22),,,,12/19/2011

·       USS Anchorage (LPD 23)....9/17/2012

·       USS Arlington (LPD 24)...12/7/2012

·       USS Somerset (LPD 25)...10/18/2013

·       USS John P. Murtha (LPD 26)...5/13/2016

·       USS Portland (LPD 27)......9/18/2017

·       Các loại máy bay trực thăng chiến đấu  trên bong của LDP bao gồm 

·       2 chiếc CH-53E Sea Stallion helicopter

·       6 chiếc Bell AH-1W Super Cobra 

·       4 chiếc CH-46 Sea Knight 

·       2 chiếc MV-22 Osprey tiltrotor 


F-35 cất cánh từ tàu hàng không đổ bộ Mỹ tại vùng biển Philippines

    Các F-22 và F-35 A từ các căn cứ từ Guam hay Nhật Bản hay các căn cứ khác Nhật bản vừa bỏ ra nhiều ngân khoản lớn để mua F-35 tự tăng cường cho sức mạnh chính mình cũng là điều đáng để ý trên cán cân đối đầu Mỹ Hoa. Điều đáng nói sức mạnh không lực của Bắc Kinh chưa đủ để bảo vệ cho HKMH của mình nếu Mỹ tấn công.

                     
J 20 thế hệ 5 của Bắc Kinh 
   Vừa qua tuy Bắc Kinh có khoe rằng phát triển các chiến đấu cơ thế hệ 5 như J-31 nhưng khi phân tích chiến thuật chúng không thể vươn tầm bay xa do Bắc Kinh KHÔNG có các tàu hàng không đổ bộ (amphibious ships) giống Mỹ. Thiếu các tàu hàng không đổ bộ trên các HKMH của Bắc Kinh Liêu Ninh- Sơn Đông -Phúc Kiến sẽ trở thành “mồi ngon” cho không quân Mỹ  do các tiêm kích thế hệ 5 từ đất liền không vươn xa được để bảo vệ. Chúng ta chưa bàn chuyện liệu các tiêm kích thế hệ 5 của Bắc Kinh như J-31 có chống lại được F-35 của Mỹ hay không?

·       Trong lúc Bắc Kinh khoe khoang có hàng trăm phi cơ thế hệ 4 đi lên từ J-10 thì  Không quân của Quân Đội Nhân Dân Trung Cộng chưa sở hữu sức mạnh của J-20 xứng với tầm vóc đông đảo mạnh mẻ của đội quân hàng triệu người này. Khi truyền thông nhà nước Bắc Kinh làm ầm ỉ số lượng J-20 tới 120 chiếc nhưng các chiến đấu cơ tàng hình này chỉ có khả năng cất cánh từ nội địa. Đến đây khả năng bay xa của nó không đủ xa hơn khi thiếu tàu hàng không đổ bộ; đó là chưa kể J-20 có đương cự được với đối thủ thế hệ 5 là F-35 hay F-22 của Mỹ?


* BẮC KINH THỰC SỰ NÊN LO SỢ VỀ HỎA TIỄN MỸ

.TOMAHAWK

chủng loại: hỏa tiễn hành trình chống hạm (block V), chống hỏa tiễn, tấn công vào đất liền

bệ phóng: từ tàu ngầm, từ chiến hạm

thời gian phục vụ: từ 1983 đến nay

Quốc gia phát xuất: Hoa Kỳ


các hỏa tiễn Tomahawk phóng đi từ các khu trục hạm Mỹ bao lâu nay là đề tài bàn tán của quân sự thế giới nhưng thật ra điều chính yếu là Bắc Kinh đang lo sợ về sức mạnh hỏa tiễn Hoa Kỳ. Tomahawk là hỏa tiễn ưu thế nhất của Hoa Kỳ do nó có khả năng bay xa tới 900 dặm. Nhưng chính yếu là sự  phát triển  kỹ thuật chiến thuật mới nhất cho Tomahawk. Kỹ thuật đó bao gồm khả năng tiêu diệt các mục tiêu di động trên biển đó là chiến hạm và HKMH Bắc Kinh. Hỏa tiễn Tomahawk là hỏa tiễn dẫn đường chúng có khả năng phóng thẳng đứng (vertical launching) từ các khu trục và tuần dương hạm Mỹ hiện nay. Chiến thuật này càng phát huy khả năng tấn công thành công các HKMH của Bắc Kinh.


* MỐI LO SỢ CUỐI HẾT LÀ TÀU NGẦM HẠT NHÂN HOA KỲ


                         CHIẾC VIRGINIA THỨ 14 CỦA HẢI QUÂN MỸ CÓ KÈM HỎA TIỄN TOMAHAWK


Mk-45 Vertical Launching System VLS Submarines SSN SSGN

hỏa tiễn tomahawk sẽ được phóng lên thẳng đứng từ các lỗ này của tàu ngầm hạt nhân lớp Virginia 

Sức mạnh đáng sợ nhất cho Bắc Kinh chính là sức mạnh của các tàu ngầm tấn công của Hải Quân Mỹ cùng các drones dưới nước. Chính sự tấn công khó dò từ dưới mặt nước có thể phá hủy chiến hạm của Bắc Kinh bất cứ lúc nào.

Tàu ngầm tấn công lớp Virginia Block V và Block III chúng có khả năng tiếp cận mục tiêu gần hơn và âm thầm hơn nhờ vào các kỹ thuật hiện đại NHẤT. Từ đó chúng có thể phóng đi hay thu hồi các drone gián điệp.

Bắc Kinh càng lúc càng khó dò tìm ra tàu ngầm tấn công của Mỹ. Trong lúc này các tàu ngầm tấn công này lại dễ dàng thấy được tàu Bắc Kinh trên mặt biển. Từ các tàu ngầm này, Mỹ càng định vị và tấn công các chiến hạm Bắc Kinh trên biển bằng ngư lôi đã phát triển nhẹ nhất  hay kể cả tomahawk phóng từ tàu ngầm đó.

HỎA TIỄN PHÓNG THẲNG ĐỨNG TỪ TÀU NGẦM MỸ 


BÀN LUẬN CUỐI CÙNG TRONG VẤN ĐỀ NẾU XẢY RA ĐỤNG ĐỘ QUÂN SỰ HOA MỸ


ĐIỀU KIỆN TỰ VỆ SỐNG CÒN CHO HKMH và CHIẾN HẠM BẮC KINH

Vấn đề chúng ta thử hỏi lại liệu các khu trục hạm bảo vệ HKMH của Bắc Kinh được trang bị các chiến cụ tối tân nhất có chống lại được sức mạnh tàu ngầm và hỏa tiễn Tomahawk của Mỹ hay chăng?

Thực ra chiến pháp tối ưu nhất của Bắc Kinh chính là chìa khóa trong CHIẾN TRANH ĐIỆN TỬ (electronic warfare). Bắc Kinh phải thành công trong Kỹ Thuật Điện Tử có khả năng LÀM BẾ TẮC HỆ THỐNG ĐIỆN TỬ DẪN ĐƯỜNG CỦA VŨ KHÍ MỸ ĐANG HƯỚNG ĐẾN CÁC CHIẾN HẠM  VÀ HKMH của Bắc Kinh. Song song với chiến thuật này, Bắc Kinh còn bị đòi hỏi phải cần sự HIỆU QUẢ CỦA CÁC HỎA TIỄN NGĂN CHẬN CÙNG VŨ KHÍ LASER ĐỂ VÔ HIỆU HÓA CÁC DRONE, CHIẾN ĐẤU CƠ VÀ CHIẾN HẠM CỦA HOA KỲ. 

Câu hỏi còn ở đó khi sự thật Bắc Kinh chưa hề bắt kịp Hoa Kỳ trong Kỹ Thuật Quân Sự tân kỳ nhất thế giới của sức mạnh quân sự Mỹ. Trong lúc này khi các chiến đấu cơ F-22 và F-35 chưa dùng hết sức mạnh của nó trong cuộc đụng độ Hoa- Mỹ tương lai thì các chiến đấu cơ THẾ HỆ 6 CỦA KHÔNG QUÂN MỸ ĐANG SỬA SOẠN RA ĐỜI ./.


ĐHL BIÊN SOẠN 8.7.2023

BẢO VỆ VÙNG TRỜI

 CÁC THẾ HỆ PHI CƠ TIÊM KÍCH CÓ NHIỆM VỤ TỐT TRONG NGHÊNH CHIẾN PHI CƠ ĐỊCH Trong một cuộc phỏng vấn dành cho giới nghiên cứu chuyên môn về ...