Sunday, May 7, 2023

CHUYẾN TÀU THỜI GIAN



   THỜI GIAN CHẲNG BAO GIỜ CHỜ ĐỢI MỘT AI 
(Time waits for no man) Ngạn Ngữ 

*
BẠN MẾN,

THỜI GIAN VẪN LẠNH LÙNG TRÔI chẳng đợi chờ một ai dù bạn và tôi hằng mong muốn xin nó hãy qua thật chậm. Thế giới nhân sinh trong thời kỳ kỹ thuật mạng và số nên vì đó tin buồn càng đến nhanh hơn, nhiều hơn là tin vui. Thế hệ chúng ta, cứ sớm mai thức dậy ngồi trước máy tính hay nhấp điện thoại cầm tay chúng ta thường nhận nhiều tin chẳng lành, càng lúc càng có nhiều người bạn đi trước. Thế hệ chúng ta lần lượt vẫy tay chào nhau...

 Chúng ta vẫn còn may mắn do còn diễm phúc còn lại trên chuyến tàu viễn hành của nhân thế, tâm tư cùng ý thức còn minh mẫn để nghiệm ra rằng thời gian qua mau thật cùng lúc có một cảm giác cái sân ga của mình sắp xuống  đang đến càng gần.

Có ai đó thường than thở, "cái vốn thời gian còn lại của chúng ta chẳng còn là bao nhiêu, nó đã vơi đi quá nhiều!"

Có một lúc nào đó chúng ta chợt buông tiếng thở dài. Có chút gì ray rứt buồn bã trong những ngày tháng về chiều đó chăng? Từng sân ga lấp ló xa xa ... Con tàu thời gian vẫn miệt mài chạy về hướng trước. Tàu sẽ lần lượt bỏ chúng ta lại trên những sân ga buồn tênh, hiu hắt bên đường... từng người khách bước xuống và ngoái  lại vẫy tay chào trước khi đi vào bóng tối nhạt nhòa, hư ảo.

Tâm hồn hoài cố hay nhắc lại chuyện xưa. Ai đó sẽ nâng niu, trìu mến những hình ảnh, nhiều mẫu chuyện tưởng như vụn vặt xa xăm nay được ta cho chúng 'hồi sinh'. Có người sẽ cho là vô ích và hoài phí thời gian. Người hoài cổ hay nhớ nhung những gì đã mất, chuyện đã rồi âu sẽ hoài phí cái "vốn thời gian" eo hẹp còn lại chăng? Chúng ta chưa chấp nhận thế, giá như thời gian còn lại, cái vốn eo hẹp kia còn đậm nét, sưởi ấm tâm hồn kéo đó là những ngày ta tưởng như sống lại với quá khứ mến yêu. Có ích gì chăng mỗi khi những lớp tuổi già, bỗng dưng hoang phí chặng cuối của chuyến viễn hành này với những mộng mị hão huyền, phi thực?

Hôm nay ngó lại mình, ừ  ta nay "tóc bạc da nhăn" rồi thì làm sao có một "Hằng Nga" trong mộng? Tình yêu nào tương hợp như thuở thanh xuân để còn chút gì rung động cho trái tim già cỗi?

 Có ai đó sống với hoài niệm quá khứ, nay được tô bồi, vun xới để trở về sống cùng hồn người, lúc đối diện với chất thật của chính mình? Thời khắc ta đang trở về, tâm tưởng quy hồi, nâng niu kỷ niệm.

 Có khoảnh khắc nào đó của thực tại, dù đôi vai gánh nặng thời gian nhưng bạn và ta sẽ sống lại với cái ta đầy hoài niệm đầy tố chất của tâm linh. Giá trị của thời gian, do những gì đã qua đi vĩnh viễn chẳng quy hồi, những tố chất của sự thật do chúng ta từng mộng mơ rất thật. Cái thuở ban đầu cho bao đứa học trò, biết bao hoài bão cho tương lai chưa tới. Thật vậy, quá khứ là dưỡng chất của ngày qua 'nuôi sống'  cái ta già cỗi hôm nay. 
Jules Beaulac  sinh năm 1933 mất năm 2010, là nhà truyền đạo thuộc giáo hội Quebec, cũng là một nhà văn nhà thơ Gia Nã Đại

Nhà truyền giáo Jules Beaulac từng viết: 

Hiện tại hôm nay chẳng khác chi gốc cây tỏa bóng che chở cho ta nhưng chính gốc cây này đã bám sâu vào lớp đất quá khứ, một quá khứ của mộng mơ nhưng cũng đầy trải nghiệm để cho cây đời Hiện Tại của chúng ta vươn lên, vui sống. 

Thế thì chúng ta làm sao quay lưng, chối bỏ cùng dập vùi quá khứ trong bóng tối của lãng quên?



Con tàu thời gian tiếp tục gom góp bao nhiêu tiếc nuối quay quắt nhớ ngày tháng cũ. Những hình bóng mỹ nhân, những làn mi cong vút và những bờ môi mọng ướt đa tình và biết bao đôi mắt đắm đuối si mê ...

Nói sao hết, nhớ sao vừa? nhưng hình ảnh đó đã trôi dạt về cuối chân trời kỷ niệm, nhạt nhòa, thật xa. 

Bạn và tôi hôm nay hãy cám ơn đời, cám ơn người đã cho chúng ta cơ hội ngồi đây mà trầm tư hay viết nhiều dòng suy niệm.

Dầu sao chăng nữa, bạn và tôi hãy nhớ cho rằng con tàu thời gian chẳng bao giờ chờ đợi một ai. Chúng ta sẽ lần lượt bước xuống ở mỗi sân ga, vẫy tay chào thời gian đi tới. 

Chuyến tàu thời gian sẽ đi về vô tận, hướng đến tương lai chỉ có chúng ta là những người ở lại từng mỗi chặng đời./.

 edit 7.5.2023 by ĐHL




                               

Saturday, May 6, 2023

NHỚ TIỆM LƯU KHÁCH VÀ MÓN CHÁO TIM CẬT



CHÁO TIM CẬT

 

Tôi hay nhắc về chuyện “ăn hàng” của Thành Phố Năm Xưa nhưng lại quên đi tiệm ăn Lưu Khách thì quả là thiếu sót.  Thành phố Quảng Trị có to lớn gì cho lắm  để tôi quên nhắc lại cái tiệm này thì không phải chút nào.


        tiệm Lưu Khách có mũi tên màu đỏ


Chiếc vespa đang chạy trên Đường Trần H Đạo  sau khi qua tiệm sách Tao Đàn và cổng Quân Trấn. Nếu bạn đi lui lại cái băng rôn màu vàng sau xa quẹo trái là tới tiệm Lưu Khách, tiệm ngó ra là múi đầu đường Lê thái Tổ  (cạnh lầu Đồng Dụng)


Con đường phố chính Trần Hưng Đạo chia hai bên này là Phan bội Châu đâm tuốt ra bờ sông. Bên này là bắt đầu con đường Lê thái Tổ từ Trần hưng Đạo đi qua Lưu Khách tới Đồng Dụng cắt Phan đình Phùng hơi nhếch một xí trước tiệm sửa xe motor Bảy Hiền theo bờ hồ chạy tuốt về Cửa Tiền tức cắt Phan Thanh Giản và cũng nắp theo bờ hồ đi qua bún bò Cô Em, Cô Ba và đi về trường Nguyễn Hoàng …

Kể thế là dông dài, nhưng người viết mong giúp trí tưởng tượng của các bạn từ từ vẽ lại trong trí nhớ dù có mập mờ một tí nhưng sẽ từ từ nhớ lại…

Múi đường Lê Thái Tổ này có một căn nhà của vị mục sư tin lành hình như là thuê lại ra sao đó ? Xong mới đến Lưu Khách. Tiệm ăn Lưu Khách nó khác Đường Ký và Nhuận Ký với lý do Lưu Khách là tiệm ăn Việt Nam khác với Đường Ký Nhuận Ký chuyên Mỳ Hoành Thánh Mỳ xào, Bánh Bao

Lưu Khách có một món ‘trứ danh’ vào thời đó khiến người viết phải chân thành mà nhắc lại đó là CHÁO TIM CẬT.

“Tiếng lành đồn xa” từ phường Đệ Tứ mà mà một học trò như tôi phải ‘thân chinh’ lên đến đây mà ăn cho được. Công chức và quân nhân thời đó ăn rồi truyền miệng cho nhau. Họ là khách của món ăn VN nên năng tới lui. Tôi là học trò nhưng có cơ hội tới tận bếp để mua đem về mới mục kích cái món Cháo Tim Cật ra sao ?

Chú nấu bếp chỉ cần bỏ nước súp lên chảo, dưới là lửa ga. Nước súp là điều quan trọng vị ngon ngọt ở trong đó. Không đợi lâu, vừa sôi là chú bỏ vá cơm vào chảo. A cháo tim cật là vậy ? Bỏ vá cơm vào vừa sôi lại là một vá TIM CẬT bỏ ngay vào. Xong chú đổ ra gament của tôi thêm hành ngò ở trên mặt.



Thế là tôi có một tô cháo tim cật đem về nhà. Cháo tim cật Lưu Khách nó khác với cháo hầm, cháo gạo khác là vậy. Người làm bếp sẽ bỏ cơm vào, cách nấu hạt cơm này là bí mật của chủ. Thưởng thức nó chúng ta sẽ không có thứ cảm giác như ăn cháo hầm mà cũng không phải là hạt cơm ... Nước hầm cũng là bí mật thứ hai và sau hết là cách trộn tim cật là bí mật thứ ba. Tất cả cho khách ăn một tô cháo tim cật ngon thơm ngát mũi. Sần sật bùi của tim cật cùng béo của ít gan..một hỗn hợp rất đồng đều không dai quá lẫn trong vị ngọt của nước súp . Ăn xong là nhớ, cứ tới Lưu Khách ăn thêm hay mua xách về nhà.

Ba tiếng CHÁO TIM CẬT tại Lưu Khách nghe thật đơn giản. Nhưng chỉ có Lưu Khách là “TUYỆT CHIÊU” mới là chuyện lạ. Cháo chỉ dành cho quán hay các triêng hàng rong. Nhưng khi đã là cháo Tim Cật nó được ‘nâng lên một cấp’ do thứ cháo này được lên tên món ăn tại một TIỆM ĂN như tiệm Lưu Khách.

Tôi thì tin rằng ngày xưa Quảng Trị, thành phố này khi nhắc về tiệm ăn nếu chúng ta quên đi LƯU KHÁCH với thứ CHÁO TIM CẬT thì thật là quá thiệt thòi cho cuốn hồi ức quá khứ của một THÀNH PHỐ NĂM XƯA


ĐHL chiều nhớ món ăn phố Quảng Trị 

 19/9/2020


PS

copy lại lời comment của con út tiệm Lưu Khách...

Trước hết xin rất chân thành cám ơn người viết bài viết này . Cũng đã gần 50 năm rồi mà tác giả vẩn nhớ như in từng chi tiết nhất là “cái vị ngọt của nước súp , và cái hỗn hợp không dai quá “ấy.Tôi cũng là người từng được thưởng thức những tô CHÁO TIM CẬT trong ngôi nhà “LƯU KHÁCH”đó , và đó cũng là kĩ niệm tôi luôn nhớ mãi trong suốt thời kì thơ ấu của tôi ở Quãng Trị . Đọc lại bài viết này tự nhiên thấy nhớ Quãng Trị quá , một lần nữa xin cám ơn tác giả đã nhắc lại cái tên LƯU KHÁCH của một thời xa vắng . ( kí tên : Nga -con gái ông LƯU KHÁCH)

Cám ơn Chú !
Đọc bài Chú viết Con nhớ Ba Con quá luôn !
😭
Ngoài CHÁO TIM CẬT còn có món CHÁO LƯƠN mà con ghiền nữa a
🥰🥰 . Ba Mạ con là chủ tiệm quán LƯU KHÁCH ngày xưa


TIN BUỒN  


 

 

ĐỒNG MÔN NGUYỄN HOÀNG VỪA BÁO TIN BUỒN CÔ CON GÁI CỦA CHỦ TIỆM LƯU KHÁCH XƯA- NGUYỄN THỊ MINH NGUYỆT VỪA QUA ĐỜI TẠI HOA KỲ NGÀY 5-5-2023 


TRANG BLOG ĐINH HOA LƯ THÀNH KÍNH CHIA BUỒN CÙNG TANG QUYẾN, CẦU NGUYỆN CHO LINH HỒN CÔ NGUYỄN THỊ MINH NGUYỆT  SỚM VỀ HƯỞNG NHAN THÁNH CHÚA 




Friday, May 5, 2023

ĐA TẠ TÌNH DÂN


Tam Quan 1974






ký ức này ghi lại để  tri ân từ một câu chuyện thật trong đời 



*
Tôi xin đa tạ ngày nao súng phải thẹn thùng.
Ngày nao súng phải lạnh lùng...
(Anh Việt Thu) 


    Chiếc xe chạy suốt Phi Long đậu nối tiếp vào đoàn xe đang tắt nghẽn bên này cầu Tam Quan rồi tắt máy hẳn. Tiếng lao xao đầu nhỏ sau lớn dần:

      -Cầu sập rồi, mới hồi hôm?

     - Đ.M  dzậy là phải 'tăng po" (transport) rồi?

Ông tài xế xuống trước tiên:

      -Thôi chịu bà con à, mời bà con qua bên kia cầu có xe Phi Long chờ, ai giữ lấy vé và số ghế y cũ và nhớ lấy hành lý của mình nghe bà con?

Đa số khách đi là thường dân, họ thúc thủ bước xuống chấp nhận rủi ro. Chuyện cầu bị 'giải phóng' giật sập trong thời chiến này nghe như cơm bữa, họ chỉ mong qua được cầu có xe Phi Long tiếp chuyển bên kia. 

      -Có đò ngang dưới kia đưa bà con qua, nhớ xe đề Phi Long nghe bà con.

Người tài xế nhắc nhở hành khách trong xe mình một lần chót, mặt ông tài không biết buồn hay vui?  gần hết năm rồi gần qua năm mới đón tết tây 1975 nhưng làm ăn vẫn không yên theo chuyện cầu sập do mìn? 

Khách không dám phàn nàn, họ biết đang di chuyển qua vùng 'mất an ninh' nên phải coi chừng cái miệng?


một chiếc xe đò Nam Lộc 

Hành khách dù già trẻ gì đều là dân thường.  Phần nhiều đều nói giọng Quảng Nam hay Bình Định. Họ chú ý đến một ông lính thật trẻ: thời buổi này dám bận đồ nhà binh đi xe hàng? Điều đặc biệt trên cổ áo lại còn mang hai cái lon chuẩn uý?

      -Sao chuẩn uý lại bận đồ nhà binh dzậy?

Một người đàn ông bận cái vét trắng, ông quàng bên vai cái xắc đen, mang kính cận. Ông có vẻ là một nhà báo hay nghề nghiệp dân sự nào đó? ông ta hỏi ngay người sĩ quan trẻ đang bộ bận bồ đồ lính màu xanh ô liu kia.

      -Thưa ông, tôi mới có phép ngoài Quảng Trị vội vô ngay Đà Nẵng mua vé xe Phi Long đi ngay vô SG ông à.

      -Ôi! ôi! anh không biết vùng này mất an ninh lắm không? "Họ' vừa làm sập cầu hồi khuya, người dân đưa đò ngang dưới sông này là trong làng người "bên kia' cả đó anh biết không? 

Ông nói nhanh vừa ái ngại nhìn người chuẩn uý trẻ, anh ta dáng người ôm ốm lỏng khỏng, da mặt xanh xao có vẻ mới qua cơn bệnh nào đó, giờ nghe ông nói chợt xanh hơn.

Mấy bà già vài cô chú đi cạnh ông bận áo vét kia nghe vậy lắc đầu lo lắng giùm. Họ đi sát vào hai người cho màu áo lính của anh  được khuất vào giữa đám đông dân thường đang bước thấp bước cao xuống bờ sông.

        -Đi mau giữa chúng tôi, chuẩn uý... rùn người thấp xuống?

Ông bận áo vét nói xong, mấy ông già và đám nói trên không ai bảo ai đều áp sát vào anh lính trẻ cho anh đi giữa.

    -"Họ" đó, mấy người lái đò kia đều là 'du kích' cả tui biết mà.

Ông già có bộ râu bạc, nói nhỏ giọng đi cho anh lính và ông bận cái vét trắng vừa đủ nghe. Bộ râu trắng của ông rung rung không biết vì gió hay vì lo sợ?

Một chú trung niên dáng nông dân tiếp lời ông già:

      -Tuần trước một dzụ trong Cầu Bồng Sơn, công binh mới sửa cầu xong giờ cái này. Cũng may là cầu này nhỏ, sông qua bên kia chỉ chút xíu à!

Có khoảng năm con đò ngang rộn ràng đưa người qua lại. Con sông khá nhỏ, nước đục ngầu không biết do phù sa hay đò quậy nước nhiều. Những người bận quần đùi đội nón lá, nam có nữ có. Họ im lìm làm việc. Lạ một điều khách không lo chuyện tiền đò do lái xe lo liệu. Một điều rất lạ không thấy một bóng người lính nào giữ an ninh trên hai múi cầu vừa bị mìn hôm qua?

Người khách trên chuyến xe Phi Long này chẳng còn thì giờ hỏi han anh lính ngoài kia Quảng Trị mới vào đây. Anh chàng tuy mang áo lính nhưng trên khuôn mặt kia còn phảng phất nét non nớt thư sinh. Nghĩ cũng có lý, nếu không 'non nớt thư sinh" sao dám 'xâm mình' bận đồ lính đi xe đò thế này?

     -Hú hồn...

Bà con vẫn để anh đi giữa cho đến cửa xe chiếc Phi Long chờ bên kia sông. Khi anh lọt vào xe xong họ mới lo cho mình, lục đục bỏ đồ lại lên xe tìm số ghế...

Nghe giọng anh nói  bà con trong xe tin chắc anh "ngoài kia" mới vô. Bà con biết Quảng Trị nhất là từ năm kia sau cái vụ "Mùa Hè Đỏ Lửa" và "Đại Lộ Kinh Hoàng" người dân mấy tỉnh từ Quảng Nam cho đến Quảng Ngãi cho đến Bình Định ai mà không hay? Người Quảng Trị vô Đà Nẵng mấy năm này đông quá đi đâu họ cũng gặp cũng nghe cái giọng giống anh.


Thời chiến tranh, đường xe lửa dẹp từ khuya, chỉ còn mấy chiếc xe đò Nam Lộc, Phi Long còn 'gồng' mình chạy suốt Sài Gòn -Đà Nẵng. Chuyện "tăng po' xem như 'cơm bữa" chỉ mong ông trời phò hộ cho khỏi bị mìn du kích? Nhưng người dân chỉ còn một thứ phương tiện là xe hàng. Máy bay là chuyện hiếm hoi chẳng ai nghĩ đến?


một chiếc xe đò Tiến Lực bên múi cầu Truồi   1969




Bà con trên chuyến xe không ai bảo ai đều thương và muốn bảo vệ cho anh lính trẻ. Khi nhìn nét mặt trẻ măng kia có thể họ nghĩ tới hình ảnh con em họ: một thời chiến chinh, biết bao người phải "gác bút nghiên" đi vào cuộc chiến? 

Ông khách bận vét trắng giờ mới có thì giờ lau lại cặp kính. Là người Đà Nẵng, Ông không lạ gì người Quảng Trị mấy năm nay trú ngụ rất đông tại Hoà Khánh và Non Nước hai căn cứ quân đội và phi trường cũ. Con ông cũng vào lính, lâu lắm mới có chuyến phép về thăm nhà tại Đà Nẵng. 

Hai người nói chuyện qua lại với nhau. Anh lính trẻ cho ông khách đó hay, do mấy tháng bị sốt liên miên, anh được về nằm ngót hai tháng tại bệnh xá Tiểu Khu QT. Hết  sốt, cầm trên tay tờ phép thường niên mười lăm ngày đầu tiên trong đời anh vội đi ngay vào nam. Bà con anh đã vô hết Bình Tuy. Anh còn đi xa hơn:vô tới Sài Gòn để về Mỹ Tho do gia đình đã chạy giặc 1972, tá túc vô tận trong đó. 

Có thể anh lính này thuộc loại 'điếc không sợ súng", liều lĩnh?  Chẳng phải thế, di nơi anh phục vụ là tỉnh ngoài cùng, chẳng có phương tiện nào trong vấn đề quân vận để xin đi. Thật ra chẳng để phí mười lăm ngày phép chờ đợi và cuối cùng không quen biết ai để xin đi theo các chuyến bay quân vận trong Huế để vào nam cho nó an toàn? 

Chẳng ai hay và chỉ có anh biết, nằm bệnh xong, cầm tờ giấy phép của Tiểu Khu cấp trong tay anh chẳng có gì ngoài cái va lô trống rỗng và một bộ đồ lính trong người...

*

Một Mùa Hè Đỏ Lửa khi bà con, gia đình, tất cả đều ra đi. Một phương nam xa vời và hôm nay anh đang hướng về đó.  Một con đường quê hương đầy bom mìn và sụp đổ nhưng anh lính trẻ kia trong một ngày cuối năm Một-Chín-Bảy- Tư anh còn một may mắn trong đời: đó là lúc anh được  đi giữa lòng đồng bào và được chở che. Những lứa trai lần lượt ra đi trong thời loạn lạc. Những đợi mong, nhung nhớ từ người nhà đến những đứa con phải ra tiền tuyến, cách biệt với người thân nay là hình ảnh chân thành thể hiện trong cùng một chuyến xe.

   Thời gian phôi pha qua bao thăng trầm dân tộc, còn sống, còn hướng về quê hương người lính năm xưa vẫn nhớ mãi hình ảnh chuyến xe đò vô nam đầy ắp tình nghĩa đồng bào.  Những ngày dài chinh chiến trên đất mẹ thương yêu, vẫn còn bao tấm lòng rộng mở, những bàn tay nhân ái của những người mẹ người chị đáng cho anh lính trẻ Đa Tạ suốt đời./.

KÝ ỨC edit by ĐHL


6.5.2023 San Jose USA

Thursday, May 4, 2023

VÌ SAO HÀ NỘI LẠI 'DỊ ỨNG' VỚI CỜ VÀNG ĐẾN THẾ?

 


 phát hành đồng bạc 2 Úc Kim kỷ niệm của Úc nay trị giá bán online đã lên 1200


chào độc giả,

    Chế độ Độc Tài hay kẻ độc tài toàn trị thấy gì cũng sợ, do họ biết họ là phi nghĩa và chỉ biết dùng bạo lực để giữ vững và kéo dài chế độ. Cái não trạng này nó có từ thời các lãnh chúa, bạo chúa, chứ không riêng gì thời bây giờ.


Từ sự sợ hãi và lo lắng, bọn độc tài không bao giờ ăn yên, ngủ yên dù có hàng vạn hàng triệu công an mật vụ bao quanh chúng. Nỗi sợ hãi tuy im lìm nhưng là 'sóng xung lực mạnh mẽ' âm ỉ dâng trào ngay bên trong nội tâm của bọn độc tài do chúng biết, ngoại trừ thiểu số xu nịnh, còn toàn bộ người dân- những kẻ bị áp bức không bao giờ ưa thích chúng cả.


Một khi chế độc tài và cực kỳ tham nhũng này đã sợ và lo lắng rồi, thì chỉ một lời nói, ý nghĩ, hình ảnh bâng quơ nào đó cũng bị ghép vào tội nào là 'nói xấu' hay 'lật đổ' ... não trạng nghi ngờ, đố kỵ luôn luôn đè nặng vào tâm trí tập đoàn thống trị chuyên quyền, tham ô nhũng lạm.




    Cố thủ tướng nước Anh là Winston Churchill  ông hiểu rõ thứ não trạng của bọn độc tài xưa nay, từ đó ông để lại cho hậu thế  lời diễn tả rất chí lý về  chế độ (hay kẻ) độc tài như sau…


Bạn thấy đó những tên độc tài thường đứng trên bệ cao, xung quanh có sự bảo vệ của binh lính cùng công an mật vụ với lưỡi lê và dùi cui đầy dẫy trong tay ... nhưng trong lòng họ vẫn luôn ẩn chứa nỗi sợ hãi không nói nên lời. Bọn người này luôn lo ngại ngay cả những lời nói và ý nghĩ  con người—sợ  những phát ngôn để cho nước ngoài biết, sợ cả  những ý nghĩ phản kháng ngay trong nước– do bị ngăn cấm triệt để thế nên tất cả đều trở nên mạnh mẽ khiến cho chúng phải khiếp sợ. Một suy nghĩ, dù nhỏ bé như con chuột nhắt trong góc phòng thế mà  những kẻ quyền lực nhất cũng phải hoảng loạn trong lòng...”(Winston Churchill)




A new $2 coin commemorating the end of the Vietnam War has skyrocketed in value and is now selling for up to $1,200 online.

Chuyện nực cười vừa qua nước Úc đã ban hành một số đồng 2 đô Úc để kỷ niệm đúng 50 năm quân Úc tham chiến tại VN (1973-2023). Dù chỉ là loại đồng tiền kỷ niệm nhưng do mặt sau của đồng USD có hình lá cờ VNCH nên  Hà Nội ‘la toáng’ lên nào là chỉ trích nào là cấm đoán... . Chuyện cũng lạ đời Kỷ Niệm là Kỷ niệm, quân đội ÚC tham chiến bên quân lực VNCH thì đồng Đô la Úc in hình cờ Úc với cờ vàng ba sọc đỏ VNCH  vô lý Úc phải in là ‘cờ đỏ sao vàng’?!


Phó phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam Phạm Thu Hằng (MOFA theo Bao Quoc te)


Theo VOA…

"Việt Nam phản đối việc hai cơ quan thuộc Kho bạc và Bưu chính Australia phát hành tiền xu có in cờ Việt Nam Cộng hòa nhân dịp Canberra kỷ niệm 50 năm kết thúc tham chiến ở miền nam Việt Nam năm 1973.

Hôm 4/5, Phó Phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam Phạm Thu Hằng nói: “Chúng tôi lấy làm tiếc và kiên quyết phản đối việc Công ty Royal Australia Mint và Bưu chính Australia đã phát hành các vật phẩm với hình ảnh “cờ vàng”, cờ của một chế độ đã không còn tồn tại”.

Phía Việt Nam nói đã đề nghị phía Australia “dừng lưu hành các vật phẩm này, đồng thời không để xảy ra những sự việc tương tự trong tương lai” 

trích VOA 

 https://www.voatiengviet.com/a/viet-nam-phan-doi-australia-phat-hanh-tien-xu-co-hinh-co-viet-nam-cong-hoa/7078424.html

*

Chúng ta thấy đó, ngay tại Hoa Kỳ, các nghị quyết công nhận Cờ Vàng đều có nhiều tiểu bang công nhận. Các ngày lễ kỷ niệm về ngày 30 tháng Tư, tại các tiểu bang có đông người Việt định cư, nghị quyết từ chính quyền sở tại đều cho phép treo cờ VNCH một cách trang trọng. Dù chế độ VNCH không tồn tại nhưng nay đều được công nhận là một di sản văn hóa trong tập thể văn hóa đa dạng của Hiệp Chúng Quốc Hoa Kỳ. Nếu nhận xét theo cách nhìn có văn hóa thì đây là một vấn đề lịch sử,  không ai chối bỏ do chế độ VNCH từng tồn tại hơn hai thập niên có chân trong LHQ và bản đồ thế giới cùng thời.

Vấn đề Xưởng Đúc Tiền Hoàng Gia  và Bưu Chính Úc Châu cho in một số lượng đồng kim loại lưu niệm đánh dấu NĂM MƯƠI NĂM quân đội Hoàng Gia Úc tham chiến trong cuộc chiến tranh VN là một vấn đề thuộc về lịch sử và có tính chất văn hóa của nước Úc thế nhưng phía Hà Nội đã quá ‘dài tay’ chỉ trích phê phán thì quá trân tráo, ngạo mạn và chẳng biết văn hóa lịch sử là gì? 

Chẳng qua là do từ bản tính tham lam ích kỷ tàn độc bạo quyền trong nước đã quen nên CSVN chẳng biết phải trái là gì. 

LÁ CỜ VÀNG LÀ GÌ MÀ HÀ NỘI 'DỊ ỨNG' ĐẾN THẾ?

Một lần nữa, thật đúng với những gì mà cố thủ tướng Churchill từng nói về sự sợ hãi trong thâm tâm của những kẻ độc tài xưa nay rằng, “ những tên độc tài thường đứng trên bệ cao, xung quanh có sự bảo vệ của binh lính với lưỡi lê và dùi cui trong tay công an mật vụ... nhưng trong lòng chúng vẫn luôn ẩn chứa nỗi sợ hãi tuy không nói nên lời…

RSF công bố bảng xếp hạng Tự do Báo chí 2023, trong đó Việt Nam xếp thứ 178/180 thuộc nhóm có "tình hình rất nghiêm trọng"(VOA)

Đúng vậy, dù CSVN có hơn cả triệu công an và quân đội trong tay nhưng canh cánh trong lòng họ vẫn luôn ẩn chứa một sự sợ hãi dù rất vu vơ chính sự lo sợ này đã giải thích cho vấn đề Hà Nội càng lúc càng ra tay đàn áp- bỏ tù không biết bao nhiêu người dân lên tiếng nói phản biện chế độ dù trong số tù nhân lương tâm VN,  họ không có một tấc sắt nào cả? Nhà tù càng ngày càng nhiều, Hà nội càng lúc càng dùng các điều luật phi dân chủ nhằm trấn áp giam giữ hàng hàng lớp lớp người dân VN lên tiếng nói? Chúng ta không ngạc nhiên  khi Hiệp Hội Ký giả Không Biên Giới đã đánh giá VN đứng hạng gần chót 178/180 về TỰ DO BÁO CHÍ, CHỈ HƠN TRUNG CỘNG VÀ BẮC HÀN.

Ngày 30.4.1975 tuy Sài Gòn đã sụp đổ, nhưng di sản của VNCH vẫn còn sâu đậm trong lòng Dân Tộc. Chế độ độc tài tại Hà Nội dù “…đứng trên bệ cao, xung quanh có sự bảo vệ của binh lính với lưởi lê và dùi cui trong tay công an mật vụ...” như cố thủ tướng Churchill từng nói, nhưng từ một chế độ lấy đàn áp và bạo lực lao tù làm chuẩn mực cùng cướp quyền tự quyết của cả 100 triệu người dân về bầu cử phi nghĩa như thế nên chế độ này nhìn quanh, đâu cũng là 'kẻ thù  và phản động’ cả

Đây là một trong nhiều lý do để chế độ Hà Nội không bao giờ ưa thích lá cờ vàng ba sọc đỏ cả.


thế hệ trẻ VN và cờ vàng tại hải ngoại 
hàng năm cờ vàng vẫn ngập tràn trên đường phố New York trong ngày diễn hành đa văn hóa 

Khi Hà Nội ngăn cản, chỉ trích cùng cấm đoán phi lý quyền in lá cờ vàng VNCH tại Úc, quả là sự xâm phạm trân tráo vào quyền tự do của các nước hàng đầu về dân chủ như Úc, Hoa Kỳ  và các nước khác. Hà Nội lâu nay quen thói đòi hỏi nhiều điều phi lý, lần này  chỉ làm cho thiên hạ cười chê và chỉ trích ngược lại mà thôi./.

 

 by 


  ngày 4.5.2023 


 

 

 

 

Wednesday, May 3, 2023

48 NĂM KỶ NIỆM THÁNG TƯ ĐEN TẠI GRAND CENTURY MALL SAN JOSE NGÀY 30.4.2023

 

THỊ TRƯỞNG TP SAN JOSE MATT MAHAN CÓ MẶT TRONG BUỔI LỄ 


ĐHL HÂN HẠNH ĐƯỢC CHỤP HÌNH KỶ NIỆM VỚI MC HOÀNG THƯỞNG ĐỒNG HƯƠNG QUẢNG TRỊ 


HÂN HẠNH CHỤP HÌNH LƯU NIỆM VỚI ÔNG TRIỆU HÀ HT ĐIA PHƯƠNG QUÂN SAN JOSE 





ĐANG TRAO HƯƠNG CHO ĐỒNG HƯƠNG THẮP VÁI CÁC VỊ TƯỚNG VỊ QUỐC TUẪN  TIẾT


MR MATT MAHAN THỊ TRƯỞNG SAN JOSE

TS NGUYỄN HỒNG DŨNG ĐỌC ĐIẾU VĂN VỌNG BÁI QUỐC TỔ






                          BÁC SĨ PHẠM ĐỨC VƯỢNG TRƯỞNG BAN TỔ CHỨC 



BẢO VỆ VÙNG TRỜI

 CÁC THẾ HỆ PHI CƠ TIÊM KÍCH CÓ NHIỆM VỤ TỐT TRONG NGHÊNH CHIẾN PHI CƠ ĐỊCH Trong một cuộc phỏng vấn dành cho giới nghiên cứu chuyên môn về ...