Một ngày có con đò ai xuôi về hạ lưu của dòng sông quê hương. Đò qua chợ Sãi khách ngó lên tự hỏi trong lòng:"không biết quán NEM LỤI SÃI còn không?" Có chiếc đò ngang đang ra giữa giòng, dáng ai rửa rau giữa giòng nước trong xanh làm khách chạnh nhớ cái quán nem lụi năm nào.
Saturday, August 20, 2022
ĐI ĂN NEM LỤI SÃI
Một ngày có con đò ai xuôi về hạ lưu của dòng sông quê hương. Đò qua chợ Sãi khách ngó lên tự hỏi trong lòng:"không biết quán NEM LỤI SÃI còn không?" Có chiếc đò ngang đang ra giữa giòng, dáng ai rửa rau giữa giòng nước trong xanh làm khách chạnh nhớ cái quán nem lụi năm nào.
TẤM ẢNH NGÀY XƯA
Ngày nao em đến chơi tặng tôi một chiếc hình
Ghi nhớ ngày chúng mình vừa quen nhau
Năm tháng dài ngày sau ghi nhớ mãi ...
Chuyện ngày xưa, chuyện của những tấm hình đen trắng giờ đây chúng ta mới thấy chúng trở thành quý báu làm sao. Lồng trong sự quý báu đó, giá như ai đó còn vương vấn một mối tình si đầy trăn trở thì tấm hình cũ kia lại giá trị la thường. Có một tấm ảnh nào đó nhưng một ai đó từng là người yêu "đơn phương" chắc hẳn người đó sẽ tìm cách giữ mãi, nâng niu cho đến lúc cũ mèm, bạc phếch.
Thế nhân càng trân quý những hình ảnh xa xưa do chúng không nhiều và đó là dấu tích lịch sử cùng chứng cớ cụ thể nhất. Biết bao nhiêu mối tình u uất mà ai đó từng cất mãi hình ảnh người xưa khi một thời đại chẳng biết vi tính và kỹ thuật số là gì.
Chúng ta may mắn sống cùng với buổi "giao thời" giữa tân tiến và lạc hậu, giữa xưa và nay. Lúc này đây chúng ta mới thật sự hiểu được giá trị hay sự tiến bộ của nền văn minh vật chất ra sao. Thế hệ tiếp nối giữa hai thế kỷ 20 và 21, rõ ràng đang thừa hưởng được nhiều thành quả do khoa học mang lại.
IPHONE VÀ SỰ PHÁT TRIỂN VŨ BÃO CỦA THỜI KỸ THUẬT SỐ
Chúng ta là lớp người lúc sinh ra đến lúc lớn khôn chưa nghe những tiếng như computer hay Internet rồi chính chúng ta đã có cơ hội chứng kiến sự ra đời của chúng. Đó là sự phát triển không ngừng của Kỹ Thuật vi tính lồng trong sự phát triển của kỹ nghệ điện tử.
Càng ngày nhân loại thừa hưởng càng nhiều thành quả và chất lượng của khoa học kỹ thuật số mang lại. Con người có quá nhiều quá sẵn sàng những thành quả này.
Phải chăng có một cảm giác thừa mứa do quá sẵn sàng quá phong phú của khoa học vi tính mang lại.
Một ví dụ rất cụ thể khi so sánh giữa hai bức ảnh đầu và giửa thế kỷ 20 và thời nay.
Ngày xưa ông "phó nhòm" chụp cho được tấm hình phải trùm khăn che kín đầu mình và máy để có một pô ảnh trắng đen cho khách. Khách cũng nhọc nhằn không kém phải lặn lội cho được tới chốn thành đô mới có một tiệm chụp hình. Thậm chí ở vùng quê rất ít người có dịp may lên chốn tỉnh thành để chụp cho mình một tấm hình.
Ôi hình xưa quý thật!
Trở lại thời đại hôm nay; thế hệ sau này may mắn nhờ vào sự phát triển của thời đại, khoa học tân tiến chuyện hình ảnh quá bình thường. Do quá bình thường, nên khó có cảm xúc như lớp người đi trước. Hôm nay chúng ta còn có rất nhiều phương tiện để lưu giữ hình. Những cái iPhone tân kỳ đa dụng giúp cho chúng ta thật nhiều về chụp và lưu giữ hình ảnh.
Từng folder, từng album nối tiếp nhau cho đến một lúc chúng ta không có thì giờ đâu để xem lại. Chúng ta không biết cất hết vào đâu dù đã vi tinh hoá gọn lại trong những dĩa hay USB, thậm chí cất giữ trên mạng.
Event nối tiếp event; party nối tiếp party. Những cái iPhone, máy hình digital, tha hồ nháy chớp. Bạn bè cùng chúng ta tha hồ nháy,chớp.
Tất cả đều đi vào một HỘI CHỨNG "chụp quá nhiều hình KHÔNG BIẾT ĐỂ ĐÂU".
Thưa bạn đọc,
THIẾU CŨNG KHỔ MÀ THỪA CŨNG KHỔ
Chúng ta thử hỏi, vì sao?
Khi thiếu chúng ta khổ do không có hay có quá ít. Mà lúc đã ít thì lại HIẾM của HIẾM thì lại QUÝ có khi QUÁ QUÝ.
THỪA CŨNG KHỔ, do sao?
Một ví dụ: giờ đây vào thời đại digital có khi nào hay ít khi nào chúng ta mở computer ra xem lại hàng ngàn tấm hình vừa chụp trong thời gian vài ba năm nay.
Chụp xong, cất đó; nhưng tiếp nối lại có quá nhiều event tiếp tục mời gọi chúng ta thậm chí khi lướt qua vài tấm hình trong cuộc hội ngộ nào đó chúng ta quên mất LÚC NÀO? VIỆC GÌ?
Đó là cái khổ của THỪA. Ngang đây thì người viết bỏ qua cái chuyện đi SANG HÌNH tốn tiền tốn thì giờ: chuyện này hiện ít xảy ra. Các studio sang hình hay Target- Walmart...ế ẩm chực chờ dẹp tiệm đến nơi?
Do sao vậy? Quan trọng lắm hay bất đắc dĩ lắm, chúng ta mới đi sang hình để làm công chuyện cần nào đó thôi. Hiện nay như đã nói là thời đại digital và Internet người ta chỉ cần một click bấm send là hình chụp xong rồi gửi đi. Người nhận cũng xem xong để vào trong máy, nếu siêng còn cất vào một folder trong computer hay giữ mãi trong iphone, Ipad...
album 200 pictures 4x6 bao nhiêu album này mới chứa hết hình trong Iphone của bạn?
Giá như mà; người viết xin nhấn mạnh là giả dụ chúng ta hiện nay đem tất cả tấm hình lưu giữ trong computer trong dạng digital đi in hết thảy theo cở 4inches x 6inches. Xong xuôi vd ta bỏ vào album (một album chứa từ 200 tới 500 bức ảnh ) có người phải cần một 'căn phòng' để đựng hết hàng chục ngàn tấm ảnh 4x6 này.
Tất cả chúng ta thời nay đều thừa mứa trong vấn đề hình ảnh. Nhiều đến nỗi không biết tấm hình nào nên cất nên xem và đáng quý
thợ chụp hình dạo Sài Gòn 1971
Sao bằng ngày xưa, một thời cái gì cũng quý hiếm. Từ cái hình do các tay chụp dạo ngày tết, trong lễ hội lớn chúng ta cất làm kỷ niệm, cho đến tình cảm lứa đôi. Nay xem ra TẤM ẢNH NGÀY XƯA cho đôi tình nhân nào đó lúc mới yêu nhau thật quý làm sao! Dù chỉ duy nhất một hay hai ba cái trắng đen nhưng khiến cho tim người rung động, bao nỗi cảm hoài trào dâng, hướng về kỷ niệm một thời xuân sắc ./.
ĐHL edit 24/5/2022
NHỮNG MÙA THU QUA
viết tặng Bà Xã tôi
ĐHL
***
Mùa thu vẫn tới, vẫn dịu dàng một màu vàng thu của những hàng phong hai bên con đường vắng. Vợ chồng tôi vẫn còn may mắn rảo bước vào những buổi sáng sớm như hôm nay.
Cám ơn phước lành của số phận trao tặng cho chúng tôi khi thế giới đang có những sóng gió nhiễu nhương cùng đau khổ tràn ngập mọi nơi...
Chúng tôi còn nhiều diễm phúc để hàng ngày còn đếm bước chân đi, đón từng mùa thu mới về trên Đất Mỹ. Âm thầm cám ơn đôi mắt được nhìn và còn mừng khi tâm tư đang còn cảm nhận và rung động dạt dào trong cảnh đẹp VÀNG THU.
Những tàng phong vàng rực trước mắt kia chúng sẽ chuyển sang một màu đỏ ối- màu huyết dụ- trước khi lả chả rơi ngập tràn lối đi. Chỉ hai ba tuần lễ nữa thôi, mọi người sẽ đón một Giáng Sinh nữa sắp về.
Giáng Sinh năm nay sẽ là một giáng sinh buồn thảm cho mọi nơi, đó là những gì chúng tôi tạm quên, cố gắng tạm để yên trong lòng khi Thu Vàng tĩnh lặng đang về trước mắt, hai bên con đường im vắng.
Rồi chúng ta sẽ chứng kiến một năm nữa qua đi. Sẽ còn hân hoan đón một mùa xuân mới. Chúng ta sẽ cộng thêm một tuổi đời. Cám ơn đời, cám ơn số phận.
Hai vợ chồng tôi cứ bảo nhau, hãy khen và cảm thụ một mùa thu đang đến. Hãy cùng thích thú với những tàng phong sắc vàng rực rỡ. Hãy khoan và chớ vội ta thán một mùa đông lạnh buồn tênh sắp về hay nỗi sợ lo vẩn vơ về tuổi đời chồng chất.
Thu vàng dịu dàng trước mắt. Chúng ta đang có những bước chân đi đều và đang hít thở làn không khí mới rồi cùng ngắm nhìn sắc thu. Những khoảnh khắc của sự giao thoa giữa tâm tư và ngoại cảnh. Giữa cảm tính của con người và vũ trụ tự nhiên. Đây là lúc thiên nhiên như biết nói. Thu vàng đang nói cùng ta.
Hãy để những tàng phong lá vàng đẹp đẽ cho chúng ta chiêm ngưỡng cái đẹp của mùa thu. Chớ vội và quên đi những mặc cảm bi quan của chính mình; đó là sự sợ hãi thời gian.
Những ngày dài rực nắng đã qua. THU VÀNG đang đến và rồi những mùa thu sẽ qua đi.
Dù được bao nhiêu lần nữa, chúng ta không quên cám ơn sắc màu rung cảm lòng người. Cám ơn màu VàngThu cùng những hàng phong xứ Mỹ ./.
Đinh Hoa Lư edit
20/8/2022
Friday, August 19, 2022
VŨ HỐI VÀ THƯ HỌA
TIN GIỜ CHÓT: DANH HỌA VŨ HỐI VỀ CÕI THIÊN THU
LAUREL, Maryland (NV) – Danh họa Vũ Hối qua đời lúc 5 giờ 15 phút chiều Thứ Sáu, 19 Tháng Tám, tại tiểu bang Maryland, hưởng thọ 91 tuổi.
Họa sĩ Vũ Quốc, thứ nam của danh họa Vũ Hối, cho biết: “Sau lần mổ động mạch tim cách đây hai năm, cha tôi suy yếu dần dần, không hồi sức được. Nói chung, dù bác sĩ đã tận tình cứu chữa và gia đình, bạn bè đã hết lòng chăm sóc, nhưng rồi cha tôi qua đời vì tuổi già thôi.”
https://www.nguoi-viet.com/little-saigon/danh-hoa-vu-hoi-ve-coi-thien-thu/
Tuesday, April 4, 2017
VŨ HỐI và thư họa
Từ lúc tôi nhận thức được những cái đẹp trên đời, trong tiềm thức tôi không bao giờ quên nét chữ đẹp như "rồng bay phụng múa" của họa sĩ Vũ Hối. Tôi thật sự thuởng thức những nét chữ bay bướm, lướt ngang dọc như điệu múa của người vũ công chuyên nghiệp. Tuy đẹp và bay bướm đến thế, nhưng từng chữ cái của ông không làm cho người thuởng thức phải khó khăn khi phán đoán mò mẫm, lại nhanh chóng biết ngay là chữ gì. Thế mà lạ lắm, đâu có mất đi chút nào cái "phăng" (fantaisie) rất riêng" của người họa sĩ. Từng nét khi thì lả lướt như bay bổng trên mây, lúc thì lượn xuống như cánh én xẹt ngang lưng trời. Những góc cạnh những điểm chấm dứt cho một nét lại vô cùng sắc bén dứt khoát, không chút ngập ngừng.
Qua tài liệu tôi lấy làm tự hào lây khi biết được ông từng vẽ chân dung cho TT Kennedy cùng đệ nhất phu nhân Kennedy cùng các lãnh tụ có tiếng trên thế giới khác nữa ...
họa sĩ Vũ Hối về thăm San Jose (hình Đào đức Cương/ Viethocjournal)
Khoảng 3 năm trước khi đi hội chợ xuân tại Fairground San Jose CA trong lúc bác Hoàng xuân Định có dịp gặp được Họa Sĩ VH tại hội chợ và có xin được Họa sĩ viết cho một trang bìa Gia Phả ; tiếc thay tôi đến quá trễ và Họa sĩ đã ra về. Tết năm sau khoảng 2011 khi tôi lên hội chợ xuân tại Fairground San Jose xem còn gặp ông không thì ông không qua được.
Mời quý vị vào trang sau để biết thêm về họa sĩ Vũ Hối.
ĐI CHIẾN DICH CỦA CÁC SVSQ VNCH
ĐI CHIẾN DỊCH- TƯỞNG NIỆM 50 NĂM NGÀY KÝ THỎA ƯỚC "TRÓI TAY QLVNCH"- BA LÊ 27/1/1973 ĐI CHIẾN DỊCH những SVSQ KHÓA 8/72 ĐI CHIẾN...

-
TAN VỠ HỘI ĐÀM VỀ ĐẤT HIẾM CHỈ VÀI PHÚT HỘI ĐÀM TRONG TRANH CÃI TO LỚN GIỮA TRUMP, PTT VANCE VÀ TT UKRAINE ZELENSKY TỔNG THỐNG UKRAINE KH...
-
Chào bạn đọc trước khi vào đề tài chính chúng ta lược qua những tin tức hay dị nghị nào đó khiến Sam Altman nhân vật hàng đầu về phát kiến ...
-
30 tháng Tư 1975 và CHUYỆN BUỒN CỦA NHỮNG NGƯỜI THUA TRẬN Thưa độc giả Cuộc chiến VN kết thúc kèm theo bao câu chuyện bi hùng về người lín...